G

0901 077 077

:

BÀI 13: SẢN PHẨM TỐT TẠI SAO KHÔNG BÁN ĐƯỢC?

Nói như anh thì hay lắm, anh xắn tay vào làm thử đi rồi biết. Viết là một chuyện nhưng thực tế vào làm lại là một chuyện khác. Đó là những comment khá gay gắt khi tôi chia sẻ các bài viết về khởi nghiệp. Nhưng đó chỉ là số ít. Đa số còn lại thì nói những bài viết của tôi khá thú vị, có ích cho họ. Trong số này nhiều người nói với tôi rằng họ cần chi tiết hơn một xíu, cách thức và phương pháp thực thi cụ thể để giải quyết hàng chục câu hỏi trong từng bài viết đó như thế nào?
CEO Thế Giới Giấy chia sẻ bài 13: sản phẩm tốt tại sao không bán được?
CEO Thế Giới Giấy chia sẻ bài 13: sản phẩm tốt tại sao không bán được?
Bài hôm nay tôi sẽ nói về chủ đề rất nhiều người trăn trở và rất nhiều người hỏi tôi “Tại sao sản phẩm tốt nhưng không bán được?”

Nói như anh thì ai mà không nói được? Nói thì dễ, làm mới khó anh ạ, phải xắn tay vào làm mới biết được nó khó cỡ nào. 6Ws như anh nói em cũng trả lời rồi nhưng quan trọng nhất là đầu ra, sản phẩm tốt mà không có đầu ra thì cũng chịu anh ah. Làm gì cũng bị thương lái, các mối sỉ ép giá.

– Em nói đúng mà sai. Tại sao? Chúng ta hãy đi từng vấn đề sau nhé.
  • Thứ nhất, nói dễ thì đúng vì sinh ra ai cũng có cái mồm nên để nói được không quá khó. Nhưng đó là nói bậy, nói tùm lum, nói vu vơ, nói cho vui mồm. Để nói đúng, nói cho ra ngô ra khoai, nói cho ra vấn đề không phải ai cũng có thể nói được, không tin em cứ thử xem em nói được không?
  • Thứ 2, về vấn đề nuôi trồng cái gì, kinh doanh sản phẩm/ dịch vụ gì, đầu ra thế nào nó không đơn giản, vậy anh mới nói là phải tìm hiểu, nghiên cứu. Chứ nuôi đại, trồng bừa, sản xuất tùm lum rồi sau đó không biết bán cho ai, bán ở đâu, thì cần gì phải nghiên cứu? Em nghiên cứu để trả lời một số câu hỏi như: Nó là cái gì? Nuôi trồng bao lâu thì có thu hoạch? Tại sao người ta lại cần nó? Năng suất thế nào? Bảo quản ra sao? Tại sao khách mua của mình mà không mua của người khác? Em có gì đặc biệt để khách mua của em rồi còn mua tiếp lần sau và nhiều lần sau nữa?
Ví dụ, em có biết con gà không? Em đã ăn và nuôi gà bao giờ chưa?
  • Hả? Em bằng từng này tuổi mà anh hỏi câu đó. Em đã ăn gà rất nhiều rồi, em cũng đã nhiều lần đi mua gà về làm thịt. Cách đây vài năm em cũng đầu tư nuôi gà rất nhiều nhưng cuối cùng đành bỏ vì bị thương lái ép giá, không có đầu ra. Ở quê em cũng có nhiều người đầu từ trang trại này nọ rất bài bản, họ làm thật, làm ra ngô ra khoai nhưng cũng cùng cũng vứt hết. Vì răng? Vì nó có đầu ra, gà vịt cả đàn có bán được đâu? Nông sản ấy mà, được mùa thì thương lái ép giá, xã nhà chưa liên kết được các doanh nghiệp với người dân. Doanh nghiệp về cam kết mua cho dân sau đó lại bỏ của chạy lấy người… Cái đó đã xảy ra trên xã em bị nhiều lắm rồi anh ạ.
– Đó, vấn đề nó nằm ở đó. Tại sao em cứ phải bán cho thương lái? Tại sao em lại bị thương lái ép giá? Thương lái mua gà em xong họ làm gì? Họ làm thịt để ăn hay bán lại kiếm lời em có biết không? Em đã bao giờ trả lời và trả lời được những câu hỏi đó chưa?
  • Không bán cho thương lái thì bán cho ai anh? Thương lái họ mua tất nhiên là để bán lại rồi.
– Vậy theo em thương lái họ bán cho ai? làm sao họ bán được?
  • Họ mua của dân xong rồi đi bỏ mối cho các nhà hàng, chợ… họ bán được là do họ có mối mang, khách quen này nọ chứ bọn em không có mối mang thì chịu. Cứ lặp đi lặp lại câu chuyện thương lái ép giá, biết vậy mà chịu.
– Em đã có vợ, anh nghĩ em cũng từng đi cua gái mới lấy được vợ, vậy em hãy tưởng tượng nhé. Nếu em là một cô gái xinh đẹp lại có tư chất năng động, nhanh nhẹn, thông minh hoạt bát thì có bị mấy thằng thanh niên ép giá không? Câu trả lời chắc chắn là KHÔNG. Ngược lại em là một cô gái xinh đẹp nhưng khù khờ, lơ ngơ, chậm chạp, ù lì (tất nhiên là anh loại trừ những người không may bị bệnh) thì có bị mấy thằng thanh niên ép giá không? Câu trả lời chắc chắn là CÓ. Con gà của em ngon, xinh gái nhưng em ngồi bất động, ù lì đó và chờ đợi thương lái tới mua sao mà không bị ép giá được? May là nó còn ép giá để chơi em đó, có thằng nằm phơi ra đó mời hiếp nó còn không thèm đấy em ạ.
  • Vậy chứ làm sa anh?
–  Sao em không mang bán cho các chợ, nhà hàng, quán ăn như mấy thằng thương lái nó làm để em khỏi bị hiếp?
  • Bán cho thương lái mới được nhiều anh ah, mỗi lần nó mua cả đàn luôn. Chứ anh đi bán cho các chợ, nhà hàng hàng vậy không ăn thua, ngày được vài ba chục con gà khi nào cho hết đàn gà anh? Thương lái họ làm lâu rồi nên có nhiều mối mới bán được nhiều, mình bán được dăm ba cho ăn thua chi anh! Với lại em cũng thử chào hàng cho vài nhà hàng rồi toàn bộ từ chối hoặc họ đòi mua thử 1 – 2 con anh ah, ít vậy không có lời.
– Muốn có lớn thì phải có nhỏ trước chứ, mỗi tháng em có thêm dăm ba nhà hàng đồng ý mua, vài năm sau em có vài ba trăm nhà hàng là mối ruột của em. Em nên biết cả thế giới trước giờ mới chỉ có một Thánh Gióng duy nhất ở Việt Nam và Thánh Gióng cũng phải mất 03 năm “ủ mưu’’ mới lập được chiến tích như vậy chứ không phải sinh ra là lớn phộc và có thành quả liền. Em cứ để ý mà coi, lâu lâu có thằng thanh niên nhà nhiều tiền tuyên bố bỏ ra mấy tỷ Đô La để làm dự án này nọ, sau vài năm nó biến mất không rõ tung tích. Thánh Gióng ngày xưa cũng chỉ có một trận đánh duy nhất sau đó bay lên trời rồi không ai rõ tung tích. Vì vậy cái gì cũng phải từ nhỏ rồi lớn lên từ từ nó mới bền vững, chứ đùng cái lớn phộc lên chắc chắn sẽ nhanh chóng biến mất.
– Em muốn có nhiều khách hàng, nhiều mối mang phải kiên trì, chịu khó mà làm, mỗi ngày một xíu từ từ mới có ăn. Ngày đầu Thế Giới Giấy của anh cũng đâu có mười mấy chục ngàn khách hàng doanh nghiệp như bây giờ? Chiều chiều anh phải ra đứng ở đầu cổng KCN bán giấy vệ sinh kiếm sống và tìm mối mang, sau hơn 10 năm TGG có hơn 13,000 khách hàng là các doanh nghiệp tầm cỡ ở Việt Nam. Em đã bao giờ đến các nhà hàng năm lần bảy lượt ngồi chờ chực đó để gặp cho được ông chủ chưa? Em có biết Lưu Bị phải 3 lần hạ cố sơn trại Khổng Minh mới chịu xuống núi không? Bây giờ KH đặt 1 – 2 con em chê nhỏ không chơi, khi lớn lên em đòi chơi, sao em khôn vậy? Khôn vậy sao mãi không ngoi lên được? Muốn biết tại sao và muốn khôn một cách khoa học thì chờ đọc bài tiếp theo “Lựa chọn khách hàng mục tiêu như thế nào?’’ nhé.
Hàng tốt, ngon, đẹp không bán được là chuyện thường ở huyện; mối mang không tự nhiên mà có, cũng không phải đơn giản như đứa trẻ sinh ra là tự nhiên biết khóc. Đó là một quá trình gian nan, phải đổ rất nhiều mồ hôi, nước mắt, công sức và bằng nhiều cách khác nhau mới có được. Còn rất nhiều bài nữa nó sẽ hé mở từng nút, từng nút một để thấy nó lồ lộ ra những điều thú vị.

#serieskhởinghiệp #chiếnlượckhácbiệt #thếgiớigiấy #ankhang #Roto #Japani #sachifarms.

Tác Giả: Mai Quốc Bình ( CEO Thế Giới Giấy)

0 0 votes
Article Rating
Subscribe
Notify of
guest
0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments
0
Would love your thoughts, please comment.x
()
x